Thứ Ba, 31 tháng 1, 2012

Táo Quân 2012 - Gặp Nhau Cuối Năm 2012 Full - 2012

Tên phim: Táo Quân 2012 - Gặp Nhau Cuối Năm 2012 Full - 2012
Đạo diễn: Đang cập nhật,
Diễn viên: Quốc Khánh, Công Lý, Chí Trung, Xuân Bắc...,
Thể loại: Ga La Cười
Sản xuất: Đang cập nhật
Quốc gia: Việt Nam
Thời lượng: 198 phút
Năm phát hành: 2012

Xem Phim
Xem Phim
Đọc thêm»

Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2012

Khắc phục lỗi Avantar của Comment cho Blogspot

Khắc phục lỗi Avantar của Comment cho Blogspot - by: http://namkna.blogspot.com/
Đây là một thủ thuật nhanh để hiển thị hình ảnh Blogger Avatar Comment đúng. Namkna thấy trong nhiều blog avatar Comment (ảnh đại diện phần nhận xét) của mọi người không đúng kích thước. Điều này là do CSS Bình luận của cả hai hệ thống mặc định và Comments Threaded. Đây là mẹo nhanh với css để Thiết lập lại hình ảnh Avatar và Phong cách hình ảnh.
Đọc thêm»

Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012

Sửa lỗi Firefox không đánh được tiếng việt

Sửa lỗi Firefox không đánh được tiếng việt
Firefox là một trình duyệt có tỷ lệ người sủ dụng lớn nhất hiện nay. Các bạn cài đặt nhưng sau một thời gian sử dung do lỗi không đánh được tiếng việt.
Đọc thêm»

Chủ Nhật, 22 tháng 1, 2012

Advertising on namkna



Các bạn có thể đặt quảng cáo tại namkna.blogspot.com với giá không cao cho 1 tháng. Bạn đừng thắc mắc tại sao phải quảng cáo mà hãy tự hỏi lợi ích đem lại cho các bạn khi đặt quảng cáo trên internet là gì.

Nếu như bạn biết rằng đặt quảng cáo tại các trang nổi tiếng như vnexpress mỗi tháng cũng cả trăm triệu, tất nhiên cái gì cũng có giá của nó, tuy nhiên đặt quảng cáo tại namkna bạn cũng được nhiều điểm lợi mà ở web khác không có.
Đọc thêm»

Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2012

Anh phải về thôi

Nàng nói:
-Anh bỏ ngay cái giọng léo nhéo quê anh đi. Nghe muốn ợ ra được, dễ gây mất cảm tình cho người đối diện. Quê quê một cục, em bảo anh bao nhiêu lần rồi nói tiếng Hà Nội đi cho em nhờ, nhiều lúc ngượng cả mặt vì anh.
Anh phải về thôi
Đọc thêm»

Thư giãn cuối tuần 21/01/2012 Full Video Clip

Hỏi xoáy đáp xoay:Đọc thêm»

Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2012

Hình động chúa Giê su và thánh giá làm nền điện

Tuyển tập các hình nền động về chúa giê su và cây thánh giá dành cho các bạn làm hình nền điện thoại.
Đọc thêm»

Thứ Năm, 19 tháng 1, 2012

Tạo chữ chạy bằng hình ảnh cho blog, website

Tạo chữ chạy đẹp cho Blog 360 và blogger
Có rất nhiều trang web cung cấp công cụ tạo chữ chạy bằng hình ảnh động rất hay. Hôm nay namkna sẽ hướng dẫn các bạn tạo chữ chạy với trang taochu.com
Các bạn muốn có dòng chữ tiêu đề Blog như thế này:
Đọc thêm»

Ảnh động ALPHABET (Phần 1)



Đọc thêm»

Thứ Hai, 16 tháng 1, 2012

Hãy nói yêu thôi đừng nói yêu mãi mãi

Sáng nay, trong khi sắp xếp những chồng thư cũ, tôi tình cờ đọc lại một bài thơ ngắn của Jacques Prevert mà cô bạn cũ nắn nót chép tặng trên một tờ thư có in hoa rất đẹp…

Bài thơ vỏn vẹn năm câu được cô đặt vắt qua hai trang giấy một cách đầy ngụ ý.

Hãy nói yêu thôi đừng nói yêu mãi mãi
Đọc thêm»

Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2012

To quá thì cũng khổ

To quá thì cũng khổ
Bạn đã bao giờ đi khám nha khoa và gặp phải cô y tá như thế này chưa. Đảm bảo bạn sẽ định kỳ đi khám nếu được cô này khám cho thường xuyên, hãy cùng xem và tận hưởng đi nào.
Đọc thêm»

Truyện ngắn: Một lần khóc

3 năm rồi anh mới được ăn tết với mẹ, ba mươi tuổi rồi chứ ít ỏi gì. Những ngày đầu lập nghiệp, khó khăn, công việc, thành thử tết anh không về được. Chỉ tranh thủ dịp hè hay kỳ nghỉ. Vậy mà về tết, rồi ra đi vẫn cho anh những cảm giác bồi hồi, cực cùng khó chịu.

Truyện ngắn: Một lần khóc
Đọc thêm»

Cái bụng bầu của vợ

Đang làm việc, nhận được điện thoại của vợ. Đầu dây bên kia giọng thẽ thọt:"Anh ơi, sắp làm bố rồi nhé…!". Mất hai giây định thần, gã rú lên, chạy vòng quanh văn phòng rồi bế bổng cả sếp lênđịnh công kênh… Gã nhẹ nhàng đặt sếp xuống, ngượng ngùng giải thích: "Mất 3năm em mới tự giúp mình, giúp vợ và được lên chức". Sếp khó tính lừ mắt nhưng cũng không quên chìa tay ra:"Chúc mừng cậu! Giờ thì chuẩn bị vắt chân lên cổ đi là vừa!". Gã "dạ" một tiếng thật to rồi chạy biến khỏi tầm mắt của sếp để tận hưởng cái tin tuyệt nhất trong đời.

Cái bụng bầu của vợ
Đọc thêm»

Thứ Tư, 11 tháng 1, 2012

Nó là em con...

Một ngày lạnh, bố mẹ mang về một bé gái khoảng bảy tháng tuổi.
Nghe nói bố mẹ nhận nuôi nó ở một trại trẻ mồ côi. Nó trắng trẻo, hồng hào, hai má phúng phính, đôi mắt to đen nhánh. Nó nhìn tôi cười híp mắt. Rõ ghét, tôi thè lưỡi quay đi chẳng thèm cười với con nhóc ấy. Bố mẹ gọi nó là Hồng Anh, nghe còn kêu hơn cả tên của tôi - Mai Anh.
Tình cảm anh em
Đọc thêm»

Vị tướng quân khoan dung - Khoảnh khắc kỳ diệu

Sau đại chiến thế giới thứ 2 kết thúc không lâu, một hôm, có mấy vị Tướng lĩnh nổi tiếng được mời dự một bữa tiệc long trọng. Do khách mời có nhiều vị tướng giỏi và những người danh giá khác, vì thế ban tổ chức đặc biệt bố trí một viên sĩ quan trẻ có tác phong rất cẩn thận và chu đáo chuyên phục vụ đón tiếp các vị tướng quân.
Vị tướng quân khoan dung - Khoảnh khắc kỳ diệu
Đọc thêm»

Giáng sinh của Diana

Bấy giờ đang là tháng 12, tuyết rơi dày đặc. Julie, cô con gái 9 tuổi của tôi lao ào vào nhà, và thông báo đầy thảng thốt:

- Mẹ ơi, Diana không có Giáng sinh!

- Diana là ai? - Tôi hỏi.

Giáng sinh của Diana

Đọc thêm»

Nó, em gái và tin nhắn

Ngày đó, khi vừa đậu đại học, nó nài nỉ ba mẹ mua cho nó một cái điện thoại.
Nó, em gái và tin nhắn

Vậy là ngày nhập học vào ngôi trường mới trên thành phố lớn, với biết bao lo toan từ nơi ăn, chốn ở, ba mẹ nó cũng cố sức chạy vạy ở quê để gửi tiền lên cho nó mua điện thoại mà theo nó là để tiện việc liên lạc.

Năm thứ hai đại học, nhìn thấy bạn bè xung quanh toàn là điện thoại màn hình cảm ứng, nghe nhạc, chụp hình, xem phim, không như cái điện thoại rẻ tiền xấu xí của nó, chỉ mỗi chức năng nghe gọi, nhắn tin.

Đọc thêm»

Bà lão nghèo thắng cuộc địa chủ

Ngày xưa, có một tên địa chủ rất là độc ác, và keo kiệt. Mỗi lần đến kỳ phát lương cho những người làm thuê, hắn đều nghĩ ra nhiều cách để khấu trừ tiền công của mọi người, lại còn chửi bới đánh đập họ thậm tệ, bất kể người già hay phụ nữ.

Bà lão nghèo thắng cuộc địa chủ

Đọc thêm»

Đứng ở vị trí của người đối diện - Đen hay trắng?

Khi còn là học sinh cấp II, tôi đã có một cuộc tranh luận nẩy lửa với cậu bạn cùng lớp. Nguyên nhân thì tôi chẳng còn nhớ. Nhưng bài học có được từ ngày hôm đó, tôi sẽ chẳng bao giờ quên.

Đứng ở vị trí của người đối diện - Đen hay trắng?

Trong cuộc khẩu chiến ấy, tôi cố chứng minh rằng tôi đúng còn cậu ta thì sai. Cậu ta, ngược lại, cố thuyết phục rằng tôi sai, còn cậu ta mới là người đúng. Và cô giáo đã quyết định chỉ cho chúng tôi thấy, ai sai ai đúng. Cô đưa chúng tôi lên văn phòng, bảo hai đứa đứng ở hai đầu bàn.

Đọc thêm»

Ả Grêten thông minh

Ngày xưa có một cô ả nấu bếp tên là Grêten. Ả thường đi giày gót đỏ khi dạo chơi, ả ngó đông ngó tây, thích chí nghĩ bụng mình cũng vào loại xinh đấy chứ. Về đến nhà, ả cao hứng uống ngụm rượu vang; ả nếm tất cả các món ngon nhất ả đã nấu, nếm đến no nê. Ả nói :

- Người đầu bếp là phải biết món ăn mình nấu vị ra sao chứ ?

Ả Grêten thông minh

Một hôm, ông chủ bảo ả :

Đọc thêm»

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

Khắc phục sự cố mất âm thanh trong Windows

http://www2.vietbao.vn/images/vn2/cong-nghe/20714629_images1355384_loa.jpg

Bạn không nghe thấy âm thanh phát ra khi khởi động chiếc PC quen thuộc. Hãy làm theo các bước dưới đây để khắc phục.
Đọc thêm»

Site map là gì? Và tại sao bạn cần nó?

Hình ảnh chỉ hiển thị trên trang web: http://namkna.blogspot.com/
Site map (sơ đồ của một website) là một danh lục liệt kê tất cả các mục thông tin trên trang web của bạn cùng sự mô tả ngắn gọn cho các mục thông tin đó. Site map nên được sử dụng dễ dàng trong việc thực hiện tìm kiếm nhanh để tìm ra thông tin cần thiết cũng như trong việc di chuyển thông qua các đường link trên website của bạn. Site map nên là một sơ đồ hoàn hảo nhất của website.
Đọc thêm»

Thử... [Ai cũng có một chuyện tình để nhớ]

Từng đọc đâu đó, Sài Gòn rộng lớn lắm nên hai người nếu không còn đi chung trên một con đường thì chẳng thể gặp được nhau. Cũng nghe đâu đó Trái Đất tròn, đi hết một vòng chắc sẽ gặp nhau.

Thử... [Ai cũng có một chuyện tình để nhớ]

Tuy là cô cứ xoay tròn bốn phương tìm anh, nhưng lại sợ ngày gặp chân bước nhưng không quay lại, sợ vẫy tay như hai người dưng ngược lối hay là vội trốn đi trong đám đông khi thấy anh đang tay trong tay sánh bước cùng ai.

Cũng đã xa nhau gần bằng thời gian quen nhau rồi. Bao lâu thì cô sẽ quên? Thời gian...có thật sự là liều thuốc tốt nhất??? Cho những yêu thương đã thành dĩ vãng, cho những nỗi đau trong quá khứ... Cho những ân cần được quên đi, những lỗi lầm được xóa bỏ??? Cô tự hỏi và thầm mong đừng như chiếc xích đu này...cứ lướt qua, lướt lại giữa những tổn thương vụn vỡ của trái tim...

Làm sao đây khi kỉ niệm xưa dẫu trôi nhanh, nhưng vẫn còn vẹn nguyên trong cô. Ngay cả lần đầu tiên nói chuyện.

***


Thu

LÀM QUEN


Face book, 6/6 trên new feeds hiện lên dòng stt:

- Chính xác unfriend 150 bạn...

Cô chợt cười, công việc này chính cô đã làm trước đây 1 năm, cũng con số 150. Rồi 2 tháng trước đây, khi cô nhận ra cô muốn tìm thêm thật nhiều, thật nhiều mối quan hệ mới, cô đã accept hết những lời mời kết bạn. Cô dạo một vòng timeline và photo của hắn. Một gã cũng thú vị đây...Hình khá là bựa.

- Mới add friend, bạn đừng có unfriend luôn nha!!! >''<

Cô comment chọc gã.

- Chúng ta là bạn lâu rồi mà.

Hehe, rút cuộc thì cũng có cớ rồi nhé! Cô nhủ thầm trong bụng rồi nhảy vô nói chuyện với hắn.

- Ủa, tui nhớ là tui mới accept bạn mà. Lâu là lâu thế nào?

Sự thật là cô nghĩ thế thiệt, vì chẳng hiểu sao hồi giờ cô có để ý hắn đâu. Trước tình trang độc thân khá lâu, thì những gã trai xung quanh cô đều được cho vào ngắm bắn, một là bị bắn, hai là chẳng có hứng thú săn. Nhưng chẳng quan trọng, vì đây cũng là cái cớ mà thôi.

- Hì, mình là bạn lâu rồi. Bạn hay like stt của mình, và mình cũng hay like hình của bạn nữa.

Với một tín đồ Facebook như cô thì chuyện like like và like là chuyện bình thường như ở huyện, cô ít khi comment nhưng dạo và like là trùm. Có lẽ vì vậy nên hình hay stt của cô cũng được cộng đồng ủng hộ rất nhiệt tình.

- Oh, nhưng mình không có nhớ bạn. Vậy mình làm quen lại nha!

Hắn, LQC, UEH, chung giảng đường với con bạn thân nhất của cô, chuyên Lý... Cô và hắn nói chuyện hăng say chuyện trên trời dưới biển. Tuy chỉ là chém gió, nhưng cô nhận ra rằng hắn và cô có khá nhiều điểm chung. Và hắn cũng là một gã trai nói chuyện thú vị, vui tính, biết chọc cho cô cười nghiêng ngã. Trong đầu cô tự hỏi, không biết hắn có nghĩ thế về cô không? Nhưng giai đoạn ấy có một con khùng cứ ngồi đến khuya cười khúc khích trước màn hình máy tính.

Bắt đầu nói chuyện như thế, dẫu đôi lúc bất giác cô nghĩ tới hắn rồi chợt cười. Đôi lúc muồn gặp hắn. Nhưng vẫn không nghĩ là cô sẽ gặp hắn nhanh đến thế, càng không thể nghĩ ra khung cảnh lần đầu gặp mặt ấy.

GẶP MẶT


Giữa đêm Sài Gòn tháng 6, một cô bé vs chiếc khăn quàng chờ ai dứới ánh đèn vàng nhàn nhạt. Đã lỡ để cho gương mặt đó, dáng người đó, mùi hương đó bước vào tim...nhẹ nhàng như cơn gió mùa hạ, vừa đủ cảm nhận hơi ấm của đôi tay!

Sau cái cuộc điện thoại vô lý ấy, chắc hắn cũng không thể ngờ cô bé đang đứng trước mặt hắn bây giờ là thật. Giờ là nửa đêm, trong hắn vẫn còn vướng chút hơi men sau cuộc họp với khách hàng lúc chiều. Hắn đã nhớ người yêu hắn, người con gái hắn đã yêu hơn 4 năm, cũng đã mang cho hắn bao tổn thương. Nhưng hắn cũng chẳng thể hiểu được lý do tại sao hắn lại gọi cho cô, một cô gái chỉ mới nói chuyện qua Facebook chưa được một tuần. Vì hắn không muốn ở một mình, vì hắn chẳng gọi được cho người mà hắn muốn gặp nhất? Vì hắn không rủ được đứa bạn thân? Hay đơn giản hắn chỉ trêu đùa thôi, nhưng con bé ngốc này giờ lại ở đây. Sài Gòn với khăn len và áo khoác, nhìn cô bé dễ thương hơn trong hình, có vẻ trẻ con hơn trong hình. Cái không khí này dường như làm cho mọi thứ lung linh và dịu dàng hơn.

Thử... [Ai cũng có một chuyện tình để nhớ]

Cô đứng chờ hắn tới, trong lòng không quên chút lo sợ, mà cũng không phải một chút đâu. Nhưng cô vẫn như thế, lì lợm và liều lĩnh. Lì lợm khác người thì đúng hơn. Một đứa con gái như cô thì có ai ngờ giờ này cô sẽ bước ra khỏi nhà và đi với một người con trai chưa lần gặp mặt. Nhưng cô lại an ủi mình, cô đã điều tra hết về hắn, về bạn bè hắn, hắn mà giám làm gì cô thì chắc cũng không dễ gì sống đâu. Cô là một Bọ Cạp mà. Nhưng khi hắn xuất hiện, nhìn hắn có vẻ rất hiền, nét mặt có chút gì đó giống mèo con đang phơi nắng. Cô bước lên xe đầy tự tin như thể cô là hổ rồi ấy.

Hai người im lặng một lúc lâu, dạo qua các con phố Sài Gòn. Anh chỉ cho cô nơi anh làm việc, nơi anh từng học, anh chỉ cho cô nhà người yêu cũ của anh. Cô thả mình theo những dòng suy nghĩ, chẳng biết từ đâu tới cảm nhận được một thứ gì đó đang đè nặng con người ngồi trước mình, anh giờ như Sài Gòn đêm vậy. Một chút bất an nhưng bình yên, không quá yên tĩnh, cũng không quá ồn ào.

- Em có thích biển không?

Dĩ nhiên là cô thích rồi. Cảm giác một con người nhỏ bé, lọt thỏm giữa không gian mênh mông. Biển đêm thì trời và đất dường như hòa làm một chẳng thấy được ranh giới rõ ràng. Mới nghĩ tới giờ này được đi biển là cô đã thích rồi. Thế là hướng xe chuyển về phía phà Cát Lái, đã gần 2 giờ sáng.

Dường như hắn cũng là kẻ thích cười hơn là nói. Nhưng cô bé kia quá im ắng đi, nên hắn bắt đầu mien man những câu chuyện. Hắn kể cho cô về những chiến tích thời học sinh, thời sinh viên... Về cả mối tình mà vẫn in sâu trong lòng hắn. Về cả người con gái hắn mới quyết định quen trước đây 2 ngày để quên đi mối tình cũ. Hắn nói giá như hắn quen cô trước hai ngày.

Cô khó chịu với lý do mà hắn đưa ra, đồng ý cô đã trọn vòng tay ôm hắn, cũng thích hắn rồi...nhưng đâu có nghĩa là cô chọn yêu hắn hay muốn được là người mà hắn yêu đâu. 2 ngày, cái lý do vớ vẩn. Trong tình yêu chẳng có kẻ trước người sau.

- Em tán anh nha? Em thích đánh đồn có địch.

Anh cười với cái suy nghĩ của cô. Cô bé ơi, cô có biết đồn này chẳng có địch đâu. Nhưng mà cũng khó đánh lắm không? Trong cuộc đời mỗi con người liệu ta thật sự có thể yêu và dâng hiến hết cho tình yêu được bao nhiêu lần. Mối tình kia đi qua đã đem đến cho cả anh và cả người con gái mà anh yêu thương quá nhiều tổn thương. Nên anh nghĩ mình sẽ chẳng có thể yêu ai được nữa. Bây giờ, chỉ là anh thấy trống trải, và muốn lấp đầy không gian này thôi. Chỉ cần người con gái đó nói cần anh, anh sẽ lập tức chạy tới mà chẳng cần lý do. Cô bé đang đưa mình vào một trò chơi nguy hiểm đó.

Cô biết muốn người ta yêu mình, trước hết mình phải yêu người ta. Và trò chơi cô tự đặt ra này có thể khiến cô đau, đau lắm. Nhưng vẫn là cô, cô bé liều lĩnh.

4h sáng, hai người đặt chân xuống biển. Chẳng còn là biển đêm như cô tưởng tượng hay mong chờ. Trời đã lờ mờ sáng. Nước biển thì ấm, không khí thì lạnh. Có hai con người lặng lẽ bước bên nhau trên bờ biển, khẽ nghe nhịp tim của nhau, khẽ nắm lấy tay nhau. Bầu không khí dường như ấm lên.

Mặt trời như một quả bong bay màu đỏ, từ từ nhô lên làm sống động cả không gian đẫm hơi sương có phần lạnh lẽo lúc trước. Trên nền cát trắng, anh khẽ nắm 2 tay cô, trọn một cái ôm thật chặt.

Một nụ hôn thật nhẹ, nhẹ như nắng sớm mai. Đôi má cô có lẽ đã ửng hồng.

Một đêm không ngủ, hai con người trẻ lên xe quay trở về Sài Gòn nhộn nhịp. Đã có một chút gì đó khác hơn trong tim cô. Còn hắn thì giờ sẽ có một người theo đuổi. Tuy hắn chẳng phải đẹp trai, nhà giàu, học giỏi... Nhưng chuyện này chẳng phải lần đầu. Hắn bình nhiên chờ đợi, còn cô thì háo hức thử sức mình.

Tán tỉnh hẹn hò

KẾ HOẠCH ĐÁNH ĐỒN


- Ngàn vì sao đêm nay, sẽ nói với anh rằng em nhớ a rất nhiều. Ngủ ngoan anh nhé!

- Em cũng ngủ thật ngon nhé!

Đó là kịch bản cô đã lên cho mình hằng đêm trong kế hoạch đánh đồn.

- Mai em sẽ mang cho anh cái này!

- Vậy mai 8h anh đợi em trước cửa công ty nha!

Rồi cả đêm hôm ấy cô lọ mọ khắp các diễn đàn, rồi lọ mọ trong bếp nấu nước cốt dừa. Cẩn thận bỏ vào tủ lạnh. Chuẩn bị cho cái này của sáng mai.

5h sáng 6/7, cô dậy thật sớm. Nấu nước sôi, pha café. Thứ café Da Vàng được đem từ nhà cô vào. Cẩn thận pha. Café Dừa, món café đặc biệt mà cô dày công nghiên cứu. Hy vọng anh sẽ thích. Ly café với vị béo của cốt dừa, đăng đắng của café, mùi thơm đặc trưng của café quyện với hương nước cốt dừa.

Ma kết- Bọ cạp, cô cẩn thận gắn chiếc móc chìa khóa tối qua cô vừa mới làm bên cạnh chiếc móc chìa khóa của cô. Lòng lẩm bẩm hy vọng chiếc chìa khóa của hắn chưa có ''chủ".

Đường buổi sáng thật đông, cô trách mình tại sao cứ loay hoay vụng về để đến giờ này mới ra được khỏi nhà. Vì không thấy chiếc bình giữ nhiệt nên cô chỉ sợ nước đá tan. Cô không phải là người hay khó chịu vì kẹt xe hay đi giữa đông người. Nhưng quả thật lần này, nhìn dòng người mà đang có khí hỏa bốc lên trong người cô.

8h30 cô mới tới được công ty anh. Đã có 2 cuộc gọi nhỡ, dường như anh đang vội đi đâu đó.

- Tách café mỗi ngày cho người em yêu thương. Móc chìa khóa Ma kết tặng anh cho ngày đặc biệt hôm nay. ^^

Ừ, thì anh sẽ chẳng nhớ được ngày hôm nay là ngày gì. Là vì cô để tâm, hay như cô nói là cô nhạy cảm với các con số nên nhớ được. Nhưng rồi cô sẽ làm cho anh nhớ! Chỉ cần anh vui, trân trọng món quà cô tặng. Dẫu là món quà nhỏ bé nhưng nó là gửi gắm bình an bên anh mỗi ngày.

Cô về công ty, trên miệng bất giác luôn nở một nụ cười rạng ngời, tim rộn ràng một niềm vui vu vơ. Cô vui vì anh nói anh rất thích món quà của cô, vì anh nói sẽ đeo nó vào chìa khóa xe. Và vì chìa khóa xe ấy chỉ có duy nhất một chiếc móc khóa nho nhỏ của cô.

Rồi cô còn vừa vui vừa mắc cười, vừa lo lắng, vừa ân hận, vừa buồn khi anh nhận được tin nhắn anh đã trúng độc tình của cô và đang đau bụng. Ai biểu anh để đến trưa mới uống cơ chứ? Có phải anh biến em thành tội đồ rồi không? Vừa giận anh, vừa thương anh, cũng vừa trách mình. Cô tự nhủ sẽ chẳng bao giờ pha café thứ ấy cho anh nữa. Không biết anh đau bụng vậy có sao không, có ăn cơm được không?

- Anh không sao, chỉ hơi đau thôi mà. Ly café rất ngon, nhưng hơi ngọt. Anh cảm ơn em!

Có lẽ cô đã an tâm hơn phần nào. Và lại vui với lời khen của anh. Nhưng quả thật những điều mà cô đang làm cũng khiến anh rung động. Anh đã nhớ cô nhiều hơn, cũng rất thân quen khi đi chơi cùng cô cùng nhóm bạn của cô. Cũng đã chọn cô là người chia sẻ ít nhiều những vui buồn hàng ngày. Nhưng chấp nhận cho trái tim mình mở cửa lần nữa, phải chăng vẫn là điều anh chưa sẵn sàng.

KẺ YÊU TRƯỚC LÀ NGƯỜI THUA CUỘC


Vậy là cô biết mình đã thua. Cô biết mình tim mình đã trao anh rồi. Từ khi cô thấy nó nhói lên khi anh đi cùng người ta. Từ khi nước mắt cô cứ rơi vì nhớ anh, muốn gọi cho anh. Mà anh thì lại đang cùng ai kia, ở một nơi mà đó là kỷ niệm đầu của của cô và anh. Cô đã muốn, giấu anh đi một nơi xa, nơi mà chỉ riêng có cô. Vậy là ai đã hùng hổ xưng là không biết yêu, không biết ghen hả cô bé???

- Em có nghĩ là em đã yêu anh không? Hay chỉ là em có cảm tình với anh?

- Em không biết yêu!

Cô đã từng tự tin nói ra câu nói ấy. Cái thứ tình cảm đó, thật sự cô không thích. Nếu yêu anh thì cô sẽ phải sao nhỉ? Sẽ phải luôn quan tâm người con gái trong tim anh. Rồi cứ phải so sánh người ấy và cô. Rồi những khi anh ở bên người ta, cô biết làm gì. Rồi cứ phải xếp mình vào vai người thứ ba, níu giữ hạnh phúc lưng chừng. Cô thật sự không thích.

Cô không yêu anh, để những tin nhắn một chiều chẳng làm cô buồn. Chỉ lo lắng cho anh thôi cũng đã khiến cô mệt nhoài.

- Em không yêu anh, em không biết yêu anh à!

Mối quan hệ của cô và anh là một cái gì đó mập mờ, mơ hồ mà cô chẳng giám đặt tên. Không yêu nhưng rất nhớ, không giận nhưng rất buồn, không ghen nhưng tim nhói lên cảm xúc khó tả.

Còn với anh, phải chăng anh quá tham lam. Anh không cho cô làm người yêu, không cho cô làm bạn, cũng không cho cô quên anh. Anh treo cô giữa lưng chừng hạnh phúc.

thu-3

Em đặt mình trong tim ng mới biết tim người không còn chỗ cho em...

''Giá bởi người ta đừng yêu thương thì tốt biết bao...Giá bởi người ta đừng gặp nhau thì hơn...
Giá bởi em đừng thích đùa trong tình yêu...
Giá bởi đừng có kẻ trước ng sau...lỡ làng...duyên phận...
Giá bởi e đừng vô hình, và a cũng thế...biết đâu ta đã thuộc về nhau...
Người đến trao cho e nhiều yêu thương... Mà yêu thương nào cũng mong manh''
Em biết, a ko tin và e cũng ko tin rằng e có thể yêu anh...
Khi e nói e chuyên văn, a đã nói sợ...Có lẽ đúng, nhất là khi e còn là đứa ướt át ẩn dưới cái vẻ ngoài mà a nói là mạnh mẽ, ng đời thấy là vô âu vô lo...lúc nào cũng chỉ cười.
Thôi thì e ko tin, a cũng ko tin...Coi như a là nhân vật trong câu chuyện của e...Rồi biết đâu 1 ngày a thấy mình trong cuốn sách nào đó...
Thế nên chẳng may có những lúc e yếu mềm...nụ cười của e ko giấu đc nước mắt thì a hãy cứ xem như ko thấy....rồi e sẽ lại cười và chẳng để lại ưu phiền đâu.
A cứ là ng cho e chém gió, tán dóc là đc rùi.A ha!

Học cách yêu người chưa được bao lâu...Nay e lại phải học cách quên người...
Có nhứng thứ bắt đầu một cách giả dối, nhưng kết thúc lại thật đến đau lòng...
Giá như ngày ấy e đừng trêu đùa người, không '' thử sức'' mình đánh đồn...thì có lẽ giờ e đã chẳng buồn xác xơ, nước mắt ngắn dài như vầy rồi...
Em thua rồi...
Trong tình yêu không có thắng thua, cũng không có kẻ trước người sau...Chỉ là trong trái tim anh chưa bao giờ có em...
Một người như e, sẽ quên a trong bao lâu chứ? 1'30s như e nói???...
Em...đã thật sự rất muốn anh ở cạnh em!!!
Nhưng tim e chẳng thể chịu thêm nữa những đợi chờ trong vô vọng, những vô tâm ng đối với em...
Chẳng thể cứ mãi hạ mình moi mót những yêu thương a rơi rớt vứt lại cho e để rồi e cười tươi như hoa khi nhận được, rồi lại khóc như mưa khi nhìn a bên ng...
Chẳng thể cứ mãi biến mình thành đồ ngốc...biết rõ trong tim người là ai, người anh muốn ở bên là ai, người a nhớ tới là ai...ko phải em, ko hề có em...Mà vẫn cứ mãi ngóng trông người từng phút từng giây...
Đến sau, là lựa chọn sau cùng...Em biết!
Người đã từng nói cần e...nhưng chưa hề muốn níu giữ e...Vậy thôi, e đi nhé...rời về nơi chưa có a, con tim e tuy buồn nhưng bình yên...
Giá như e ra đi như 1 cơn gió..."

Những phong thư cuối cô gửi cho anh. Có lẽ phải kết thúc trò chơi thôi. Anh nói cô phải đi tìm người chăm lo cho mình chứ không phải tìm người mình yêu. Cô hiểu, và cũng sẽ làm theo lời anh. Dù với cô, đôi khi được chăm sóc cho người mình thương yêu vẫn hạnh phúc hơn là được người khác chăm lo.

Cố quên lại càng nhớ, cô đã ân hận vì cố xóa đi những kỷ niệm với anh. Cô cố nghĩ trái tim mình đã đủ cứng rắn, da mặt cũng đủ dày...chuyện cũ nhắc tới cũng ko cần phải ý tứ gì nữa! Cô cũng đủ kiên cường và có thể mìm cười đối diện với thế giới này, đem những giọt nước mắt biến thành nụ cười bình thản...

Biết đâu đó chỉ là chiếc áo giáp tưởng chừng cứng rắn...
Hoài Thương [truyenngan.com]